Saturday 25 April 2009

Yêu Nước hay Trả Thù


Bưởi Tân Triều - Tân Uyên -Biên Hòa
Hồi Ức

YÊU NƯỚC hay TRẢ THÙ?

Lệnh của Biệt Khu Phước Bình Thành là Trung Ðoàn 48 Bộ Binh Biệt Lập (có Khu Vực hoạt động từ Tân Uyên lên tới Phú Giáo, gần như là một trục xuyên tâm CHIẾN KHU Ð của Việt Cộng) gởi một tiểu đoàn vào Khu Trù Mật tọa lạc tại khu Tây Bắc Bầu Cá Trê khoảng 8 cây số đường chim bay, để thăm dò tình hình địch vì khá lâu Biệt Khu (BK)


không nhận được tin tức tình báo khả tín nào (không xử dụng Viễn Thám hay Trinh Sát thì kể như đíêc/mù!) .Tiểu Ðoàn 3/48 là trừ bị của trung đoàn, hiện không phu trách an ninh lãnh thổ nên lãnh nhiệm vụ hành quân thâm sơn nầy.Theo lệnh của Trung Tá Huỳnh văn Dư ( vì ông có tât bẩm sinh dư một ngón tay)Ban 3 Trung Ðoàn mời tôi lên văn phòng ông để tham khảo.Có lẽ ông nghỉ là trung đoàn tân lập, chưa từng tham dự hành quân qui mô nên có thể sẽ gặp khó khăn và gánh nhiều tổn thất do du kích địa phương gây nên, như vậy quân bạn dù sẽ đạt mục tiêu do BK quy định nhưng phải gánh lấy một tổn thất cao không do trực tiếp lâm chiến. Cũng nên nói cho rõ là trung tá Dư rất am tường Du Kich Chiến vì trước khi trở thành sĩ quan cộng hòa thì ông là cấp chỉ huy trong Lực Lượng Le Roi của Pháp. Tôi đề nghị hai việc: 1. Không ảnh vùng hành quân và 2. Hành quân Trực thăng Vận (Vào và Ra). Cố vấn Hoa Kỳ đồng ý cả hai.

Ba ngày sau, cuộc hành quân bắt đầu. Những cuộc chạm súng lẻ tẻ với các Du kích địa phương bảo vệ các kho tiếp liệu & quân nhu phẩm. Chúng tôi bang hoàng khi phát hiện 22 xe vận tải Dân Sự (Poid lourd) của Bình Dương và Sàigòn chở hàng ngàn tấn gạo vào đây. Cố vấn Mỹ đề nghị rải dầu cặn (diesel) để đốt cả xe lẫn gạo vì không thể đưa về hậu tuyến. Kết quả là TÐ 3/48 BB chỉ phá hủy các kho tiếp liệu và quân nhu phẩm chứ không thu được tin tức về lực lượng địch trong vùng.Cuộc hành quân chấu dứt sau một tuần lễ và được triệt thối bằng Trực Thăng Vận vê Tân Uyên như đã dư liệu.

YÊU NƯỚC hay TRẢ THÙ?

Hằng tháng tôi phải gởi tiền lương vể cho gia đình nên tôi vội vàng viết vài dòng thăm gia đình rồi bỏ vào bao thơ có sẵn, lái xe ra Bưu Trạm Tân Uyên để mua Bưu phiếu. Tại quầy bưu điện (guichet) có cô Trâm, Thu Ngân Viên duy nhất tại đó. Cô ấy rất xinh và niềm nở với nụ cười dưyên dáng chào tôi. May quá! Cô vui vẽ nói. Tôi ngần ngừ vì chưa hiểu câu nói ấy có ngụ ý gì. Cầm cái thư trong tay, lưởng lự chưa biết phải đối đáp ra sao thì cô ấy dục: “Nào! Ðại úy muốn mua “măng đa” (bưu phiếu) bao nhiêu?” Tôi không trả lời thẳng câu hỏi mà tôi chỉ đẩy số tiền đã được đếm và ghim sẵn về phía cô và chờ…Cô nhận tiền và đếm lại rồi liền viết Ngân Bưu Phiếu (mandat) đưa cho tôi. Tôi nhận lấy và bỏ vào phong bì có sẵn trên tay và theo tói quen,tôi thè lưởi thấm ướt keo trên bao thơ, dán lại và đẩy trả vào cho cô ấy. Cô Trâm đóng nhật ấn Bưu Trạm Tân Uyên lên phong bì và viết Biên lai cho thơ Bảo Ðảm của tôi gởi đi. Kèm theo biên lai đó có mãnh giấy nhỏ: Tối nay chúng sẽ phá tan ổ chuồn chuồn Dốc Sỏi (ý nói địch PK vào Phi Trường Biên Hòa).Anh cẩn thận nghen….. Cô ấy xua tay ra dấu bảo tôi rời nơi đó ngay để tránh người ta phát hiện.

Trên đường về đơn vị, bao nhiêu thắc mắc thực/hư quanh quẩn trong tâm trí tôi nhưng chưa có giải đáp thỏa đáng. Khi về đế Ðình Tân Uyên - nơi đóng quân tạm – tôi ngồi thừ người suy nghĩ mông lung thì sĩ quan hành quân Tiểu Ðoàn (gốc Huế) đến pha trò:”Chắc là ông bị cô gái Ðồng Nai nào hốt hồn rồi chứ gì? Cũng phải thôi. Các cô biết minh từ “ngoài nớ vô trong ni”là độc thân tạm thời, là con mồi dễ nhử” mà!”



Nghiêm túc đi! Có tin tức quan trọng đây nè. Tôi thuật lại nguồn tin tôi mới nhận được chơ sĩ quan hành quân TÐ và chờ xem anh ta phản ứng thế nào. Nghe xong, anh ấy phát biểu: Hiếm khi có người can đảm như thế nầy, nhưng chúng ta thử lý giải:
1. Nếu minh báo cáo lên trung đoàn thì họ đòi cho biết xuất xứ, điều mà mình không thể tiết lộ vì sự an toàn của người đưa tin.
2. Trung đoàn sẽ bắt TÐ mình hành quân càn quét những điểm khả nghi nơi VC có thể đặt giàn phóng 122 ly. Ác một nổi là minh vừa mới hành quân một tuần lễ trong chiến khu Ð mệt nhoài, nếu phải hành quân Ðêm, tôi e rằng sẽ không kết quả. Vậy ổn thỏa nhất là:

Giải pháp: Chỉ có cách, lấy toán Trinh Sát lên phuc kích khúc sông ngang tầm Dốc Bà Nghĩa (Tây Bắc Tân Uyên 3 cây số).Ta có thể dễ dàng phát hiện nếu VC di chuyển HT 122ly xuôi dòng khi thủy triều xuống, bằng bè tre trên sông Tân Uyên.



Ðề nghi nầy có vẽ hợp lý, tôi cho thi hành ngay. Quá nữa đêm Thứ Bảy 15-6-1965, TS TÐ 3/48 hạ sát toán Pháo VC và tịch thu 16 HT 122ly.
Tôi báo cáo về trung đoàn là toán viễn tiêu (listening post) phát hiện bọn VC với HT 122 ly tại khúc sông Tân Triều và đã ra tay! Mọi chi tiết được tôi trực tiếp báo cáo đầy đủ và đề nghị trung đoàn phối hợp với tiểu khu Biên Hòa khẩn cấp hành quân lục loát dọc tả ngan sông Tân Uyên để kịp thời phát hiện pháo VC - nếu còn sót - nhưng dường như trung đoàn không mấy quan tâm tìm hiểu sâu xa hơn về biến cố nầy mà chỉ cho là VC cũng chỉ có khả năng từng ấy mà thôi.Họ còn tiêu cực lý luận rằng phần lãnh thổ tả ngạn sông là của Tiểu Khu Biên Hòa mà đêm hôm khuya khoắc như thế nầy dễ dầu gì chúng ta phối hợp được với họ - nhất là Chủ Nhật- Tôi cũng không hề đề cập tới nguồn tin được cung cấp bỡi người DÂN.
Thế nhưng họ đã lầm! Công tác chuyên chở HT 122ly đêm đó có tới năm toán đến những địa điểm phóng khác nhau (*). Và chỉ còn ba toán Pháo Binh VC mà đã gây được tổn thất Quân Sự và Chính Trị lớn lao làm rung chuyễn cả Nước Mỹ như vậy, nếu còn đầy đủ lực lượng, không bị quân ta tiêu diệt 2/5 toán thì có lẽ thị trấn Xứ Bưởi đã bị san bằng!

Ðấy! chúng ta thấy tinh thần tắc trách, ỷ lại và quan liêu của những giới chức có trách nhiệm. Sau Cách Mạng 1 tháng 11-1963, việc thăng thưởng và bổ nhiệm cấp chỉ huy không còn tôn trọng giá trị tài năng, đức độ căn bản nữa mà chỉ tin dùng theo bè phái, mua quan bán chức!

Trước khi tôi lên đường về Trường Ðại Học Quân Sự Ðà Lạt, tôi có mời cô Trâm và thân mẫu của cô, dùng bữa cơm gọi là để Tạ Ơn. Tôi có xin phép để hỏi cô: Ðộng cơ nào khiến cô bỏ qua sự nguy hiểm để đưa tin đó cho tôi? Trong giọng nói đầy hằn học: “họ đã hạ sát ba của em và bao vây sinh hoat mẹ con em, đến lâm vào tình trạng khốn đốn. Nên bắng cách nào đó, em phải trả thù!



Qua tường trình nầy, bạn có ý kiến và nhận xét sự kiện thế nào?
Thanh Phong



(*) Theo lời khai của TB bị thương nặng và chết trên đường di tản về TYV Cộng Hòa.






***********************************************************






Vụ Việt Cộng Pháo Kích vào Phi Trường Biên Hòa
Sáng Chủ Nhựt 16 tháng Năm 1965.